"À, không có gì." Mộ Uyển Quân có chút chột dạ, che giấu bằng cách vuốt lại lọn tóc mai buông lơi. "Năm xưa Phương Thụy giết người giữa phố, bị áp giải vào đại lao Nam Thành..."
Mộ Uyển Quân giả vờ nói tiếp một cách tự nhiên, nhưng khác với vừa rồi, nàng vừa nói vừa quan sát phản ứng của Trần Bình An.
Trần Bình An lẳng lặng lắng nghe, cho đến khi Mộ Uyển Quân nói xong, sắc mặt hắn vẫn không hề thay đổi.
Ta đoán sai rồi sao?